Tạ Trác Quân ra khỏi nhà Thượng Quan là đã khuya, trở lại nhà mình.
Không biết tại sao, lời nói của Thượng Quan Ngưng vẫn xoay quanh ở trong đầu hắn, không rời đi được.
“Tất cả người nhà trong lòng đều biết rõ, chỉ là gạt mỗi một mình anh mà thôi...”
“Nếu như anh có em gái, anh có thể gả em mình cho một người sống đời sống thực vật nửa chết nửa sống...”
“Anh có thể yêu chị dâu mình, làm trò trước mặt anh trai mình, cùng chị ấy lên giường...”
Anh rõ ràng là chờ đợi để được cưới Thượng Quan Nhu Tuyết, tại sao khi nghe Thượng Quan Chinh cho phép bọn họ đính hôn, hắn lại không có... tâm trạng vui sướng?
Sau khi Tạ Trác Quân đi, Dương Văn Xu ở trong phòng Thượng Quan Nhu Tuyết chăm sóc cô, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn vốn là hồng hào giờ một mảnh trắng bệch, đau lòng khóc nấc.
Bà nắm tay con gái, trên mặt đã không có dịu dàng hiền thục như ở trước mặt Thượng Quan Chinh, nham hiểm hỏi: “Tiểu Tuyết, tình cảm của con và Trác Quân có phải có vấn đề? Nó bắt đầu thích con nhỏ đáng ghét Thượng Quan Ngưng kia?”
Cả người Thượng Quan Nhu Tuyết hơi hơi cứng đờ, rất nhanh trở lại tự nhiên, nhẹ nhàng lắc đầu, “Không có, chúng con khá tốt, không phải cha nói, cho chúng con đính hôn sao? Con sẽ rất nhanh gả cho anh ấy, mẹ yên tâm đi! Ngoài con, không người nào có thể gả cho anh ấy!”
Một tuần sau, Tạ Trác Quân cùng Thượng Quan Nhu Tuyết ở khách sạn năm sao xa hoa cao cấp nhất thành phố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-an-hon-phuc-hac-tong-tai-nuong-chieu-ba-xa/2136161/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.