“Thôi được, tôi nể mặt mũi Thượng Quan Ngưng nên không làm khó anh, để lại tiền, coi như tặng quà mừng cho anh với bạn gái! Lúc nào kết hôn nhớ kêu tôi đi uống rượu mừng, hi vọng lúc đó anh có thể giải thích mọi chuyện với Triệu An An, bằng không cô ấy lại tưởng rằng tôi đến phá hôn lễ."
Người khác chỉ cần vừa nói cậu sẽ cùng Triệu An An kết hôn, Mộc Thanh có bao nhiêu tức giận cũng sẽ tiêu tán hết.
Đây là việc khiến cho cậu rất hạnh phúc.
Cho nên cậu cũng không so đo với Mễ Hiểu Hiểu bới lông tìm vết.
“Được, đến lúc đó cô nhất định phải tới!” Mộc Thanh vui vẻ rạo rực, cậu chưa từng giống như bây giờ, lại cảm thấy chính mình gần với hôn nhân như vậy.
Cậu bất động nhìn thoáng qua chiếc taxi đỗ bên ngoài bệnh viện, Triệu An An ngồi ở chỗ khoảng cách có chút xa, anh không thấy rõ biểu tình của Triệu An An, nhưng cách xa như vậy, cậu vẫn có thể cảm nhận được lửa giận của Triệu An An.
Cậu cười cười, cậu cảm thấy Triệu An An càng ngày càng để ý mình, trước kia khi cậu ở cùng người phụ nữ khác, cô ấy trước nay đều không thèm để ý, cũng sẽ không ghen.
Ngày hôm qua cô đã đem bình dấm chua đá nghiêng.
Loại cảm giác người phụ nữ của mình ghen vì mình thật tốt, làm cho cậu không còn thấy cái áo sơmi màu đỏ rượu này không còn đáng ghét nữa.
Cậu quả thật không thích loại quần áo màu đỏ rượu này, đây rõ ràng là màu quần áo mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-an-hon-phuc-hac-tong-tai-nuong-chieu-ba-xa/2136945/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.