Cảnh Dật Nhiên bị Mộc Thanh và Triệu An An đương nhìn chằm chằm như người ngoài hành tinh, nhưng hắn lại không có gì gọi là không được tự nhiên, hắn bình tĩnh, nhướng mày, tà mị cười, phong tao vứt chưa Mộc Thanh một cái nhìb mị nhãn, tà khí nói: “Làm sao vậy sao, anh....”
Hắn đem âm cuối kéo rất dài rất dài, ý vị làm nũng rất rõ ràng, làm Mộc Thanh không khỏi lạnh gáy!
Cảnh Dật Nhiên mặc dù ăn mặc áo blouse trắng, đeo kính đen, thoạt nhìn tuấn mỹ vô cùng, bất luận quần áo gì cũng không che lấp được ánh sáng lóa mắt của hắn.
Đôi tay hắn đặt ở trong túi áo blouse trắng, thong thả ung dung đi tới chỗ Mộc Thanh.
“Anh, sao anh lại nhìn chằm chằm em như vậy? Đi nước Đức một chuyến về là không quen biết en sao? Hay là nói……Anh cũng giống như tiểu La, bị em mê hoặc rồi, nuốn cùng em có một đêm tuyệt đẹp?"
Mộc Thanh tức muốn hộc máu!
Đây là cái quỷ gì!
Tiểu La là ai?
Có một đêm đẹp?
Xác định là không phải muốn cậu tức chết?
“Cậu cậu cậu…… Cút đi! Tránh xa tôi một chút đi! Lại còn ngủ cùng, thật là ghê tởm"
Cảnh Dật Nhiên một phen ôm cổ Mộc Thanh, cả người đều dựa vào trên người hắn, ái muội nói: “Anh, anh đã bao giờ nghĩ đến việc ba người ngủ cùng nhau không? Thử qua một lần đi, em cam đoan anh sẽ không bao giờ thích ngủ hai người nữa!”
Khuôn mặt trắng nõn của Mộc Thanh ngay tức khắc trướng thành màu gan heo!
Triệu An An nhìn Mộc Thanh bị Cảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-an-hon-phuc-hac-tong-tai-nuong-chieu-ba-xa/2137436/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.