Màn đêm rực rỡ, thâm thúy.
Câu lạc bộ tổ chức tiệc đêm, nơi đỗ xe đã đầy từ lâu. Đèn trang trí thắp sáng cây cối xung quanh câu lạc bộ như những chấm nhỏ lấp lánh nơi chân trời. Câu lạc bộ nằm giữa ba khu vực phồn hoa nhất của vùng nhưng lại giấu mình vào yên lặng. Ý tưởng của ngôi nhà là sự tĩnh lặng giữa nhiều thứ ồn ào trong cuộc sống. Ở đây rất hạn chế hội viên. Vì vậy, người tới dự tiệc đêm nay không giàu thì cũng quý.
Ngoại trừ những nhà tài phiệt nổi tiếng hoạt động trong giới kinh doanh, toàn bộ đều là quan chức chính phủ, chính khách và người có địa vị cao quý.
Hơn tám giờ tối, một chiếc xe MPV màu tối sang trọng chậm rãi chạy vào câu lạc bộ rồi ngừng lại. Nhân viên thấy vậy liền tiến lên chào đón.
Trong xe, Tô Nhiễm khẩn trương nhìn ngoài cửa sổ, rồi cúi đầu nhìn váy dạ hội trên người, âm thầm hít sâu một hơi. Suốt đường đi cô đều cố gắng thả lỏng nhưng tới nơi vẫn thấy sợ.
Nhân viên cung kính mở một bên cửa xe. Lệ Minh Vũ xuống xe trước tiên rồi vững vàng đi tới bên cửa xe khác, tự mình mở cửa. Anh đưa tay cho Tô Nhiễm đang thấp thỏm lo lắng.
Lòng bàn tay anh rộng lớn rắn chắc hệt như con người anh, rõ ràng anh ở rất gần nhưng cô vẫn không dám tùy tiện khinh suất.
Tô Nhiễm nhìn bàn tay tràn ngập ý mời trước mắt, nỗi khẩn trương trong lòng dù ít dù nhiều cũng vơi bớt, chần chừ một lúc cô đưa bàn tay mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/2063071/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.