Màn đêm đen sẫm đến đáng sợ, từng chấm nhỏ xa xăm nơi chân trời dường như cũng bị mây đen che lấp. Trên mặt đất chỉ còn vô số ánh đèn rực rỡ như đệm thêm hốt hoảng vào lòng Tô Nhiễm.
Taxi dừng trước một tòa cao ốc chọc trời bằng kính và thép, Tô Nhiễm không xuống xe ngay, ánh đèn sáng ngời rọi qua cửa sổ, lẳng lặng chiếu lên gương mặt cô. Tài xế taxi thấy cô ngồi lâu mà vẫn chưa xuống xe, liền nhìn cô qua kính chiếu hậu. Sắc mặt cô nhìn tái nhợt, càng thêm xót xa dưới ánh sáng lờ mờ.
Ngoài cửa xe là cảnh đêm Paris phồn hoa, đôi mắt to của cô vô hồn trống trải như một linh hồn đơn độc không nơi nương tựa. Mãi lâu sau, cô cầm điện thoại lên xem giờ, từng giây từng giây lướt qua thật nhanh như muốn nhắc nhở cô phải đi làm điều gì đó.
Tay cô đè giữ cửa xe, vô thức nắm chặt rồi lại bất đắc dĩ thả ra. Càng đến gần cô càng khó thở.
Sau một lúc, tài xế taxi không nhịn được lo lắng hỏi, "Cô ơi, sắc mặt của cô không được tốt lắm, cô có sao không?"
Tô Nhiễm lúc này mới định thần, cô hoảng sợ nhìn vào đôi mắt đầy nghi hoặc của tài xế, "Tôi không sao. Cảm ơn anh." Nói xong, cô mở cửa xuống xe.
Taxi nhanh chóng rời đi.
Tô Nhiễm hít sâu, trong đầu cô lại hiện lên hình ảnh Guerlain và Cách lạc Băng, còn có cả diện mạo của Tiêu Diệp Lỗi. Cô lại hít sâu thêm một hơi nữa rồi đi vào.
Dựa theo địa chỉ trên danh thiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/2063173/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.