Editor: Puck - Diễn đàn
Vũ Đại lái xe rời đi.
“Nhìn qua cô giống như không vui vẻ như trong tưởng tượng.” Vũ Đại nói, “Ngược người ngược mình, có phải cảm thấy không sảng khoái không?”
“Không phải.” Kiều Tịch Hoàn gằn từng tiếng, “Tôi chỉ cảm thấy báo ứng tới quá nhanh, không hề chơi vui chút nào.”
Vũ Đại không nhịn được cười một tiếng.
Kiều Tịch Hoàn đảo mắt nhìn ánh mặt trời chói chang, hơi híp mắt nói, “Về công ty đi.”
“Được.”
Một đường tới tòa nhà Cố thị.
Đã là giờ làm việc buổi chiều, tất cả phòng ban ngay ngắn trật tự.
Kiều Tịch Hoàn ngồi trên ghế làm việc của mình, công việc hôm nay hình như hơi không có hứng thú, dứt khoát, cô dựa vào trên ghế làm việc không chuẩn bị xử lý việc công.
Thời điểm trước kia cũng tùy hứng như vậy, khi tâm trạng của mình không được tốt cứ để công việc xuống để cho mình tùy ngộ nhi an, hoặc làm chút chuyện mà mình cảm thấy hứng thú, cô chưa bao giờ thích quá hà khắc nội tâm mình, nếu trong lòng bị tổn thương, sẽ rất khó phục hồi như cũ.
Hoàn hảo.
Cô rất may mắn trước kia bảo vệ trái tim rất tốt, bằng không, cô cũng không biết cô sẽ có thể trăm ngàn vết thương như thế nào.
Khi cô dựa vào trên ghế thoải mái, thì ngoài cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa.
“Đi vào.”
Milk cầm tài liệu đi vào, “Quản lý Kiều, bắt đầu từ ngày mai quản lý Tần sẽ nghỉ phép hàng năm, sẽ kéo dài hai mươi ngày, trong khoảng thời gian này thư ký của anh ấy đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/2468717/quyen-2-chuong-31-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.