Trước bữa cơm tối, người làm đã bày sẵn thức ăn ngay ngắn trên bàn.
Thường ngày bữa cơm tối của Úy gia luôn có đủ cả chục món ăn. Vậy mà hôm nay, trên bàn chỉ có bốn món mặn một món canh đơn giản, có chút mộc mạc. Đại phu nhân luôn chỉ dùng cơm một mình, cho nên bên kia bàn chỉ có hai vị phu nhân ngồi đó ăn cơm. Hai vị tiểu thư còn lại của Úy gia ngồi ở bên còn lại, im lặng dùng cơm. Khi ấy lại trùng hợp, nghe được tiếng va chạm của thìa với đồ sứ trong trẻo, một tiếng ông ông vang lên.
Không nói chuyện trong lúc ăn cơm đã là quy củ bất thành văn của Úy gia.
Úy Hải Lam lẳng lặng vào phòng ăn, đến chỗ ngồi của mình rồi ngồi xuống, im lặng dùng cơm. Cô ăn rất ít, chỉ vài hớp đã đặt bát xuống, cử chỉ tĩnh lặng mà ưu nhã, dùng khăn lau nhẹ cánh môi, rồi đứng dậy rời đi. “Con ăn no rồi, mọi người cứ chậm rãi dùng bữa.”
Tam phu nhân và Úy Thư Hoạ sau khi dùng xong cơm tối, Tam phu nhân trong người hơi mệt mỏi, Úy Thư Hoạ dịu dàng đỡ mẹ lên phòng.
Trong phòng ăn chỉ còn lại Nhị phu nhân và Úy Mặc Doanh, Nhị Phu nhân uống hết ngụm canh cuối cùng, cầm khăn ăn lau nhẹ môi, hiển nhiên là cũng dùng xong cơm rồi. Bà ngồi đối diện với con gái, dung nhan xinh đẹp cũng lộ ra mấy phần bất an, rốt cuộc không nhịn được mở miệng hỏi: “Mặc Doanh, Úy gia chẳng lẽ cứ như vậy mà sụp đổ sao? Nếu con nha
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-mau-den-ga-nham-ong-trum-mau-lanh/2368415/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.