Nhất Phẩm Lan Đình ở vào vị trí trung tâm thành thị, được xây dọc theo vùng ven sông, vừa đến ban đêm, phong cảnh toàn bộ vùng ven sông sáng lên ánh đèn đèn đầy lung linh lộng lẫy, vô số đèn đuốc được trang trí rực rỡ, vô số người đi dạo xung quanh.
Phía sau Dịch Dương một dãi cửa sổ sát đất, ngoài cửa sổ, đêm tối được hàng ngàn ngọn đèn chiếu sáng như đom đóm, mà trước mặt Hứa Tân Di, một dãy ngọn nến cao lung linh, năm ngọn nến, được sắp xếp theo dạng hình tam giác, champagne cùng rượu vang đỏ, bò bít tết và salad.
Thật là lãng mạn... Cái rắm!
Hứa Tân Di nhai nhai miếng thịt bò trong miệng, dao nĩa trước mặt bóng lưỡng phản quang ánh nên, dùng sức cắt xẻo đến mức cả bàn ăn đều rung chuyển.
―― "Mình còn tưởng rằng có chuyện gì quan trọng lắm, hừ, ngay cả ngày kỷ niệm kết hôn cũng không nhớ rõ, còn có mặt mũi kêu mình về nhà..."
―― "Có thời gian rãnh rỗi ăn bữa cơm này, còn không bằng ở công ty đọc thêm kịch bản nhìn tìm thêm nghệ sĩ cho công ty."
Hứa Tân Di nhét bò bít tết vào trong miệng, một đôi mắt tràn đầy oán hận nhìn Dịch Dương, nuốt không trôi nảy sinh độc ác nhai mấy cái.
Tuy rằng không ngẩng đầu, nhưng Dịch Dương vẫn cảm nhận được ánh mắt giết người của Hứa Tân Di, hầu kết lăn lộn lên xuống, cầm ly rượu vang đỏ lên uống một hớp che dấu xấu hổ.
Ngày kỷ niệm kết hôn của hai người bọn họ là ngày 27 tháng 3.
Nhưng ngày hôm qua,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-nu-phu-khong-muon-co-tinh-yeu/302513/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.