Edit: Pey
Trụ sở chính tập đoàn JK – trong phòng họp.
Thẩm Sơ ngồi ở ghế cuối cùng, lắng nghe Cao Quản cùng Thẩm Hàng Chi thuật lại chuyện nghiên cứu thị trường, một lời cũng không phát biểu, yên tĩnh giống như người tàng hình.
Cho đến khi cuộc họp kết thúc, cô cũng không nói một câu nào, thế nên có rất nhiều người tựa như quên lãng cô…
“Chuyện kế tiếp hy vọng mọi người có thể sớm đưa ra đối sách,” Thẩm Hàng Chi theo thăng trầm năm tháng lắng đọng trên gương mặt, vẫn như cũ lộ ra âm lệ* của tuổi trẻ, “Nếu JK bị Đế Hoàng thu mua, tôi nghĩ chuyện kế tiếp các vị đã rất rõ ràng…Tan họp!”
* Âm lệ: nham hiểm thâm độc, tàn bạo.
Mọi người rối rít cầm tập văn kiện trên tay rời khỏi phòng họp, Thẩm Sơ là người cuối cùng đi ra ngoài, chuẩn bị rời khỏi thì điện thoại vang lên.
Cô nhận hồi sau nói: “Con sẽ lên ngay!”
Chấm dứt cuộc thoại, Thẩm Sơ đi thẳng lên phòng làm việc của Thẩm Hàng Chi.
“Ba!” Thẩm Sơ hờ hững kêu, nhưng ngay sau đó Thẩm Hàng Chi bảo cô ngồi xuống ghế sa-lon.
“Hai ngày nay nghe mẹ con nói con rất ít gọi điện thoại với bà ấy?”
Thẩm Sơ bình tĩnh trả lời, “Tương đối bận rộn.”
“Dạo này bận rộn muốn gọi cho mẹ con, lại sợ mẹ con lại lo lắng…” Thẩm Hàng Chi chọn một ít lá trà cho vào ấm vừa nói.
Thẩm Sơ nhẹ nhàng trả lời, chẳng qua đôi mắt cụp xuống che giấu sự giễu cợt tận xương tủy.
“Người kia có tiến triển thế nào?” Thẩm Hàng Chi hỏi.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-thien-gioi-tien-the-anh-dung-yeu-em/2059776/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.