Editor: Nam Cung Tử Uyển
Chuyện xảy ra hai năm về trước đã trở thành cơn ác mộng đối với Giản Mạt... Một đêm đó, cô không chỉ làm mất lần đầu tiên của mình mà còn làm mất đi hạnh phúc gia đình.
Thanh âm trầm thấp của người đàn ông vang lên một cách kỳ lạ, thân thể Giản Mạt không khống chế được liền trở nên run rẩy, cô trừng mắt nhìn chằm chằm gương mặt cơ hồ sắp đến gần đó... Giống như muốn đem nó ăn sống nuốt tươi.
Người đàn ông nhìn bộ dáng của cô, không khỏi cười cười, "Yên tâm... Không phải tôi!"
Đôi mắt Giản Mạt mở to, không nói gì, chỉ có thể chịu đựng cảm giác đang cuộn trào trong lòng, lui về phía sau, chăm chú nhìn ra ngoài cửa.
Đáy mắt của người đàn ông có một tia thưởng thức nhìn Giản Mạt, không chỉ có thưởng thức dũng khí dám tới nơi này của cô, mà còn thêm thưởng thức rõ ràng đêm đó rất chống cự, nhưng khuôn mặt lại tỏ vẻ rất dũng cảm.
Chậm rãi nâng người lên, người đàn ông lui về phía sau hai bước, từ đầu đến cuối, khóe miệng đều nâng lên một nụ cười tà mị đến bĩ khí, "Cô có thể đi rồi..."
Trái tim Giản Mạt "bốp" một tiếng rơi khỏi lồng ngực, cô trừng mắt một cái sau đó liền nhanh chóng thu hồi tầm mắt, xoay người đứng dậy mở cửa, nhanh chóng đi ra ngoài... Căn bản mặc kệ Giản Hành liệu có ra khỏi đó hay không.
"Anh Hạo, cứ như vậy thả con bé kia ra sao?" Có người ái muội trêu đùa hỏi.
Khóe miệng Trầm Hạo nâng lên, "Nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-thien-gioi-tien-the-anh-dung-yeu-em/2059818/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.