Người phụ nữ này, người khác đều thấy rất mạnh mẽ, có khí thế. Nhưng Tô Thần lại cảm thấy cô rất là đáng thương. Một người phụ nữ, ngay cả việc vì tình yêu mà thương tâm khổ sở cũng không giám để người khác biết, có thể không đáng thương sao?
Tô Thần giương mắt, nhìn Trần Uyển Như. Ánh đèn sáng khắp bên trong nhà. Qua khe cửa, là khuôn mặt cô gái trắng nõn, dáng vẻ có chút bất cần, ngón tay cô thon dài, trắng noãn đang nắm một lon bia, phong thái nhãn rỗi.
Tô Thần chưa từng gặp cô gái nào như vậy, đặc biệt cô gái này lại nhiều lần chọc giận anh.
Một tích tắc sau, anh chợt muốn tiến đến ôm lấy cô, bỏ qua cái chuyện đánh cuộc kia, đơn giản chỉ muốn cho cô một cái ôm ấm áp.
Đáy lòng Tô Thần lăn tăn rung động, anh bước tới.
Trần Uyển Như khẽ nghiêng đầu, cô thấy Tô Thần đã đứng ở trước mặt mình. Anh ta nhìn sâu vào trong đáy mắt cô. Có thể nhìn thấy cảm xúc rung động trong mắt anh ta. Cô sững sờ. Bất chợt, anh vươn tay, nắm lấy cánh tay cô. Kiên quyết ôm lấy cô vào lòng.
Trần Uyển Như hoàn toàn ngây ngốc.
Thân thể cô vì cái ôm bất chợt của Tô Thần mà có chút run run. Cô muốn nhìn gương mặt của Tô Thần, thế nhưng anh lại giơ tay lên. Mạnh mẽ áp sát đầu cô vào trong vòm ngực của anh. Đầu anh tựa thấp xuống, chạm vào làn tóc của cô. Anh xiết chặt eo cô. Ôm gọn thân thể cô vào trong ngực mình.
Xiết chặt vòng tay đến mức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1667990/chuong-893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.