Lăng Mạt Mạt sững sờ, nét mặt cảm động.
Lý Tình Thâm nhìn nét mặt cô, nhẹ nhàng mỉm cười nói: “Cảm động sao?”
Lăng Mạt Mạt không che dấu gật gật đầu.
“Nếu cảm động như thế, vậy gả cho anh nhé.”
Lăng Mạt Mạt bĩu môi: “Này lại thế!”
Cúi đầu, thản nhiên ăn canh.
Không để ý đến Lý Tình Thâm.
Lý Tình Thâm vẫn nhìn cô chằm chằm, cười ôn hòa như ngọc.
Ăn cơm xong Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt cùng nhau rửa bát, ôm cô thân mật ngọt ngào một lát, ngày hôm qua giằng co cô ba lượt, biết cô mệt mỏi, Lý Tình Thâm cố tiết chế bản thân, anh nghĩ nếu còn ở lại, tự dẫn lửa thiêu thân, không thể đi được, vì vậy hôn lên khóe môi cô, ra về.
Sau khi Lý Tình Thâm đi, Lăng Mạt Mạt nằm trên giường, vẫn lăn qua lăn lại, thỉnh thoảng còn cười khanh khách.
Tuy nói không đồng ý lời cầu hôn của anh, nhưng anh mở miệng muốn cưới mình, thật là làm cho đáy lòng cô kích động và kích động!
Lăng Mạt Mạt phục hồi vẻ kích động, đột nhiên cảm thấy mình rất muốn Lý Tình Thâm.
Vì thế cô lấy điện thoại ra, muốn gọi điện cho anh, nhìn đến danh bạ lưu là “Thầy giáo”
Lăng Mạt Mạt chu môi, cắn móng tay, ngẹo đầu suy nghĩ trong giây lát, đem “Thầy giáo” đổi thành “Lý Tình Thâm”
Lý Tình Thâm giống như viết vào văn bản rồi.
Vì thế cô đổi thành “Tình Thâm”
Giống như rất bình thường, chồng, thân ái, henny, Enson, tuy nhiên cảm thấy mấy cái tên này đều không nổi bật, cuối cùng nghĩ đi nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1668227/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.