Anh nghĩ không có người đàn ông nào chấp nhận một số chuyện này đi!
Anh muốn xông lên nói với Tô Thần, không được, cậu không thể ở cùng phòng với cô, người phụ nữ này đã lọt vào mắt anh hơn mười năm trước, sau đó trở thành người phụ nữ trong toàn bộ sinh mệnh của tớ!
Đầu Lý Tình Thâm nóng lên, dựa vào cầu thanh đi tới, vậy mà anh mới đi được hai bước, đột nhiên dừng lại.
Anh nhớ đến đêm đó cô nói với người kia rừng cô thích cậu ta.
Cô thích Tô Thần.
Anh bây giờ cứ thế xông lên, nói những lời đó, Tô Thần sẽ như thế nào?
Tô Thần sẽ buông tha Lăng Mạt Mạt sao?
Bất luận Tô Thần có yêu nhiều hơn một người, cậu ta cũng sẽ tuyệt đối không để cho một người phụ nữ ở giữa phá hỏng tình cảm anh em.
Lý Tình Thâm nghĩ mình thật hồ đồ.
Từ khi anh trở về nước đến bây giờ chỉ có mấy ngày, chưa kịp nói với Tô chuyện với Tô Thân.
Anh nên hỏi Tô Thần một câu, có thật lòng thích Lăng Mạt Mạt.
Nếu Tô Thần thích Lăng Mạt Mạt thật, nếu như bọn họ yêu nhau thật lòng, anh phải làm sao?
Nghĩ đến đây, tay Lý Tình Thâm nắm thành quyền, nhìn chằm chằm cửa phòng của Tô Thần và Lăng Mạt Mạt, nếu bọn họ yêu nhau, một là người anh em của anh, một là người phụ nữ anh yêu, anh nghĩ anh sẽ buông tay cho dù anh có yêu cô nhiều bao nhiêu, cho dù anh không thể quên được cô, anh cũng không thể lấy danh nghĩa tình yêu để đi thương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1668332/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.