Lăng Mạt Mạt không biết nên cự tuyệt Enson như thế nào.
Cô ở trong phòng lăn lộn suy nghĩ thật lâu, cuối cùng chỉ nhắn cho Enson ba chữ.
Thật xin lỗi.
Anh không có trả lời, cô nghĩ, anh là người thông minh như vậy, nhất định hiểu được ý của cô.
Thật ra thì anh không biết, cô là thật sự xin lỗi.
Lăng Mạt Mạt nằm ở trên giường, trong lòng tràn đầy tự trách!
Cô biết, không có ai biết cô yêu Lý Tình Thâm, cũng không có ai biết cô yêu Enson, không có ai chỉ trích cô, nhưng chính vì như vậy, trong lòng cô mới trách móc chính mình!
Thậm chí trách móc nặng nề hơn!
Cô không xứng với Lý Tình Thâm, nếu như ngày đó cô không lên giường với anh, bây giờ cô còn có thể chấp nhận yêu Enson, sẽ không phụ lòng Enson, sẽ không làm thương tổn trái tim anh.
Mọi thứ đều đã quá muộn, tất cả đã kết thúc rồi.
Lăng Mạt Mạt đang trằn trọc trở mình suy nghĩ, bỗng nhiên có tiếng gõ cửa, cô bò dậy từ trên giường, mở cửa, lại thấy một cô gái, nói: “Xin hỏi, là Lăng Mạt Mạt tiểu thư sao?”
Lăng Mạt Mạt gật đầu một cái.
Cô gái đưa cho cô một phong thư: “Đây là của một đứa bé bảo tôi đưa cho ngài.”
Trong lòng Lăng Mạt Mạt nghi ngờ nhận lấy, cảm ơn cô gái, nhẹ nhàng đóng cửa, mở phong thư ra, bên trong là một cái usb, cô vội vàng mở máy tính, cắm usb vào, phát hiện bên trong có mấy tấm hình.
Lăng Mạt Mạt mở ra, sắc mặt tái nhợt.
Hình kia là ảnh chụp cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1668363/chuong-660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.