Lý Tình Thâm đã lái xe đợi ở bên ngoài.
Lăng Mạt Mạt buồn bực lên xe, giống như mấy ngày nay, lên xe, liền nhắm mắt giả bộ ngủ.
Xe dừng lại dưới lầu nhà Lăng Mạt Mạt, Lăng Mạt Mạt nhanh chóng đẩy cửa xe ra, dự định giống như hai ngày trước, nói tạm biệt, ai ngờ Lý Tình Thâm lại gọi cô lại.
“Mạt Mạt.”
Lăng Mạt Mạt cố gắng giữ vững bình tĩnh, một lúc lâu sau, mới quay đầu.
Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm cô một lát, nhẹ giọng mở miệng: “Ngày mai có muốn nghỉ ngơi không? Nếu như cần, nói anh biết, anh sẽ bảo bọn họ không quay nữa.”
Giọng nói Lý Tình Thâm rất trong, thật ra thì không có quá nhiều tình cảm.
Nhưng lời anh nói ra, chẳng biết tại sao làm Lăng Mạt Mạt cảm giác giống như che chở.
Thẩm Lâm Triết vừa mới nhìn thấy cô, hỏi cô, có chuyện gì, có cần giúp hay không.
Đạo diễn vừa rồi cũng gặp cô, cũng hỏi cô, có phải có tâm sự hay không?
Bọn họ có lẽ quan tâm cô, có lẽ chỉ là khách sáo nói với cô, nhưng nói chung vẫn là mang cô để ở trong mắt nên mới có thể hỏi.
Nhưng bọn họ hỏi thăm, đều xoay quanh “Chuyện gì” “Tâm sự gì”, muốn biết tại sao cô quay phim thường thất thần, có thể là tò mò, nhưng cũng có thể là muốn giúp cô.
Nhưng mà, người trước mắt này thì sao đây?
Anh không giống bọn họ.
Anh không hỏi cô có chuyện gì, cũng không hỏi cô có tâm sự gì, chỉ đơn thuần quan tâm cô, có cần thời gian nghỉ ngơi hay không.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1668390/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.