Gió như gào thét́, thổi vù vù qua cửa sổ xe.
Nhiếp Minh Hiên lái xe, nhìn vào trong kính chiếu hậu, ánh mắt sâu sa, anh thấy bóng dáng mềm mại ngồi kế bên mình đang lẳng lặng ngắm nhìn phong cảnh,Diễn ✿ Đàn - Lê - Quý ✿ Đôn ánh mắt sáng lên không biết đang suy nghĩ việc gì.
Cố gắng thu hồi ánh mắt lại , nhưng trong đầu vẫn hiện lên bóng dáng mềm mại của cô. ( anh này có ý đồ gì vs Khê Khê đây ●_●, đừng nói a là hiểm họa về sau nha)
Ngón tay nghiền lên môi mỏng, anh dựa vào cửa sổ xe, đột nhiên nhớ ra cô bé này chỉ mới mười bảy tuổi. . . . . . Còn chưa trưởng thành.
Trẻ tuổi như vậy làm cho anh có cảm giác xa cách, không thể đoán ra được tâm tư của cô. Mà cô, lại cùng với anh em tốt nhất của mình oanh oanh liệt liệt yêu đương cấm luyến.
Mắt nhíu lại, Nhiếp Minh Hiên đột nhiên chạy chậm lại, dừng xe ở ven đường.
Lúc này Lan Khê mới ngớ ngẩn, trong mắt hiện lên cảm xúc khác thường, lông mi run lên một cái, cô thấy Nhiếp Minh Hiên cởi dây an toàn ra nghiêng người nhích lại gần, ánh mắt sáng ngời giống như đang nghiên cứu trân bảo hiếm thấy,Diễn ✿ Đàn - Lê - Quý ✿ Đôn nhích lại gần hơn nữa nhìn cô chằm chằm.
"Muội muội, " Nhiếp Minh Hiên đột nhiên gọi một tiếng, nở nụ cười nhẹ, "Anh có nói qua chưa, em rất xinh đẹp?"
Lời nói vô cùng ngọt ngào, mềm mại như tơ, có chút nghiêm túc .
Rất đẹp.
Như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-thua-hoan-mo-thieu-xin-anh-hay-tu-trong/2437454/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.