Mỗi người ngồi vào chỗ của mình, mọi người trong phòng bao đều dùng cặp mắt tò mò nhìn chăm chú vào cô gái trẻ đẹp bên cạnh Mộ Yến Thần.
Dạo gần đây, Lộ Diêu vẫn lo thủ tục chuẩn bị ra nước ngoài, loay loay bận bộn, không thường xuyên gặp mặt đám bạn hữu. Giờ phút này, thấy Lan Khê, anh ta có chút kinh ngạc, buồn buồn nốc cạn ly rượu, sau quay sang cười nói với Mộ Yến Thần: "Lúc đầu, cậu nói muốn về nước giúp Mộ gia, tớ còn tưởng cậu chỉ về vài tháng, không ngờ ở lại lâu đến thế —— Sao nào, quyết định bỏ dỡ luôn DiglandY¬ork ở bên Mỹ à?"
Mộ Yến Thần lặng thinh dựa vào thành ghế, ánh mắt trầm tĩnh theo sát người phục vụ bưng cháo nóng tới, chưa vội trả lời anh ta.
Cháo được đặt trên nồi đất nhỏ, bưng lên đã lâu vẫn còn bốc khói nghi ngút, mặt trên còn trào bọt, Lan Khê cúi người nhìn. Đầu cô tới gần nồi cháo, bị hơi nước bốc lên, vương trên hàng mi dài đậm. Mộ Yến Thần cau mày gọi phục vụ, yêu cầu đổi chén đựng cháo rồi hãy bưng lên, thuận tiện bao bọc lại bàn tay cô, tránh cho cô không bị bỏng.
Lộ Diêu thu hết một màn này vào mắt, hai tròng mắt cứ thồ lộ ra ngoài!
Sau một hồi lâu, anh ta mới triệt để lĩnh ngộ được, hoàn toàn không nghĩ đến, giao tình giữa Mộ Yến Thần và người nhà họ Mộ lại tốt đến vậy, thật không biết Mộ Yến Thần đang diễn trò hay là đổi tính. Lộ Diêu nâng một ly rượu lên, đưa về phía Lan Khê:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-thua-hoan/570847/chuong-106.html