Cuộc đời này đã bịt tất cả đường lùi của anh.
Trái tim trong lồng ngực như muốn bể nát ra, sự tuyệt vọng tấn công khắp mọi tế bào trong cơ thể.
Mộ yến Thần mở mắt, hai hàng mi thấm đẫm mồ hôi, ôm chặt thân thể mềm mại đang không ngường giãy dụa, cảm nhận được phía dưới cô ra sức kẹp chặt lấy anh. Niềm khuây khỏa tích lũy cùng cảm giác tội ác đang dần bộc phát ra.
Ngón tay anh vùi sâu vào mái tóc Lan Khê, khẽ quay mặt cô nhìn thẳng vào mình. Hai con ngươi trong suốt lóe lên sự uất ức cùng đau đớn như thanh kiếm đâm mù hai mắt anh.
Mộ Yến Thần hôn cô, hôn một cách ngoan độc.
Ở lần cuối cùng, Mộ Yến Thần từ phía sau ôm chặt lấy eo Lan Khê, bắt cô cùng anh thực hiện nụ hôn hoang dại, hung hăng thúc vào nơi sâu nhất. Theo tần suất chóng mặt của anh, nguồn nhiệt nóng bỏng sắp phun trào ra.
Anh theo bản năng định rút ra ngoài, nhưng Lan Khê bất ngờ xoắn gấp lại , thậm chí lưỡi cô còn quấn chặt lấy lưỡi anh! Mộ Yến Thần gầm lên một tiếng, khoảnh khắc pháo hoa diễm lệ bùng nổ trong đầu anh thì nguồn nhiệt nóng bỏng hoàn toàn đi sâu vào cơ thể nhỏ bé.. . . . . .
***
Cả người Lan Khê như mới vừa được vớt lên từ trong hồ nước, mồ hôi thấm ướt từ đầu đến chân.
Toàn thân như bị rút đi mọi khí lực, mười ngón tay bủn rũn như cọng bún về chiều. Miệng cô phát ra từng tiếng rên rỉ giống như tiếng khóc tuyệt vọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-thua-hoan/791838/chuong-82.html