"Con bọn họ bao nhiêu tuổi?" Sở Vân Hề im lặng một lúc lâu, mới mở miệng.
Lận Khả Hân suy nghĩ: "Tôi đoán, theo như trong bệnh án ghi, hiện tại vừa đúng bốn tuổi rưỡi."
Thân thể Sở Vân Hề mềm nhũn xuống, sức lực toàn thân giống như bị rút đi, bốn tuổi rưỡi, năm năm trước bọn họ ở cùng một chỗ, vậy trong năm năm nay, cô là cái gì? Lúc cô biết được anh muốn huỷ hôn, tưởng là anh có nỗi khổ tâm, tối qua, anh muốn nói lại thôi, cô còn ôm ảo tưởng, cho rằng anh sẽ cẩn thận suy xét. Nhưng, hôm nay anh lại ném cho cô một quả bom lớn như vậy.
Thế thân? Đến cùng ai là thế thân?
Tại sao anh lại có thể đối với cô như vậy?
"Đừng buồn nữa, hôm nay là sinh nhật của bác trai." Lận Khả Hân vỗ vỗ phía sau cô, nhẹ nhàng nói: "Chúng ta xuống lầu đi."
Sở Vân Hề lắc đầu, cô nhẹ nhàng đẩy Lận Khả Hân ra: "thật xin lỗi, tôi muốn yên tĩnh một chút." cô thế này, làm sao có thể đối mặt với nhiều ánh mắt hỏi han như vậy? Tất cả bạn cũ của Sở gia đều đã ở dưới lầu, bọn họ đều nhìn thấy Nhiễm Đông Khải dẫn bạn gái khác đến tham gia ngày đại thọ của cha cô, điều này đại diện cho cái gì, đã quá rõ ràng.
Lận Khả Hân từ từ thu lại nụ cười trên môi, cô chậm rãi bước lên phía trước, cô thật muốn nói với Sở Vân Hề, cô đau khổ sao? Khi biết được người đàn ông cô yêu đi yêu người phụ nữ khác, có phải muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-toi-yeu-2-hop-dong-tan-nhan/1610699/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.