Nội dung nghe lén được quá mức kinh bạo, Thi Tĩnh từ đầu đến cuối vẫn chưa kịp hoàn hồn. Cô vẫn không thể tiêu hóa hết những nội dung vừa nghe được.
Cái chết của Dật Thanh không phải là chuyện ngoài ý muốn?! Vì sao lại như vậy?
Căng thẳng khiến lòng bàn tay toàn là mồ hôi, Thi Tĩnh nắm chặt tay khiến các khớp xương trắng bệch, thân mình thẳng băng run nhè nhẹ. Cô muốn hỏi, nhưng lại sợ Vân Dật Bạch không chịu nói cho cô biết.
"Muốn hỏi cái gì thì cứ hỏi!" Vân Dật Bạch nhìn cô tự làm mu bàn tay mình chảy máu. Anh lên tiếng cắt đứt sự căng thẳng của cô.
Vội ngẩng đầu nhìn Vân Dật Bạch đang lái xe, Thi Tĩnh có hơi khó tin, "Tôi, có thể hỏi sao?"
"Hỏi đi! Trước khi tôi hối hận!" Đôi mắt Vân Dật Bạch chuyên chú nhìn tình hình giao thông phía trước, sợ rằng nếu liếc mắt nhìn cô anh sẽ không nói được.
Bàn tay nắm thật chặt, Thi Tĩnh buột miệng nói, "Có thật không? Cái chết của Dật Thanh không phải là ngoài ý muốn? Là có người cố ý?"
"Phải!"
Đèn đỏ, Vân Dật Bạch dừng xe quay đầu nhìn cô, "Tai nạn ô tô của Dật Thanh không phải ngoài ý muốn, là có người gây ra!"
"Nhưng mà, vì sao?" Vì sao Dật Thanh lại trở thành mục tiêu của kẻ đó? Anh là một người cởi mở như vậy, làm sao có thể khiến người ta oán hận đến mức phải giết chết anh?
Từ từ thu lại ánh mắt, Vân Dật Bạch rời xe đi hồi lâu mới thì thào lên tiếng, "Trên thế giới này, vĩnh viễn cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-tuyet-luyen-tong-giam-doc-khong-yeu-van-cuong-ep/2019630/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.