Sau khi đã bình ổn trạng thái cận kề cái chết của năm người Nguyệt Yên Lan, Đăng Dương một lần nữa sử dụng Quyền năng – Dịch Chuyển Tức Thời, đưa tất cả đến hang động nằm sâu dưới mặt đất trong Vườn Thiên Dược, nơi từng là địa bàn dưỡng thương của Nguyệt Yên Lan và Thủy Linh Lung.
Chỉ là, bên trong hang động chỉ có duy nhất một chiếc giường đá nhỏ, vừa đủ hai người nằm cho nên Đăng Dương bắt buộc phải dùng Cửu Ảnh Kiếm Ý, từ trong vách động cứng rắn, đẽo ra thêm một chiếc giường thứ hai rồi phủ một lớp lông thú lên, chính thức biến nó thành một chiếc giường mềm mại đúng nghĩa.
Làm xong mọi chuyện, Đăng Dương cẩn thận đặt ba cô gái tuyệt sắc khuynh thành lên chiếc giường mới rồi để Ngô Thừa Dực và nữ đệ tử Phiêu Miễu Động nằm trên chiếc giường còn lại.
Tiếp đó, hắn gọi Hắc Ngục Xà ra làm bảo vệ gác cổng hang, còn bản thân thì tiến vào Vườn Thiên Dược, tranh thủ thời gian tìm kiếm một chút linh dược chữa thương.
So với lúc hắn rời đi, Vườn Thiên Dược vẫn y như vậy, khắp nơi cây xanh lá biếc, không khí trong lành, thoang thoảng hương linh dược thanh mát, thoải mái đến lay động lòng người. Tất nhiên, bên cạnh phong cảnh sơn thủy hữu tình đó còn có sự nguy hiểm chết người đến từ vô số độc trùng sinh sống ở nơi đây.
Hiện tại, với sự suy giảm linh hồn lực trầm trọng, Đăng Dương đã không thể nào tiếp tục sử dụng hồn thuật Áo Choàng Lông Ngỗng được nữa, điều đó cũng có nghĩa là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-quang-mat-troi/333856/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.