Liễu Nghi Sinh cảm thấy cái nơi đáng xấu hổ kia đã bắt đầu phát nhiệt, trong lúc giãy dụa, ngón giữa của Kỳ Canh đã đặt vào giữa hoa thần của y, mà vị trí đầu ngón tay chạm vào lại chính là con đường mà hoa lộ phân bố ra ngoài, y có thể cảm nhận được cảm giác ma sát mỏng manh giữa ngón giữa của Kỳ Canh với hạ thể của mình, càng ngày nơi đó càng trơn trượt, chỉ nghĩ thôi cũng biết mình đã không chịu nổi khiêu khích, phân bố ra *** thủy đáng ghét rồi, bên trong đã bắt đầu ngứa ngáy, đến cả thắt lưng đều nhuyễn xuống.
“A, đến cả tiền hí còn chưa có làm, chỗ kia chỉ mới bị ngón tay của Kỳ Canh đụng vào một cái liền đãng thành như vậy, ngươi còn nghĩ là bọn ta đến cường ngươi nữa hay sao?” Kỳ Thạc phi thường chú ý tới lời nói lẫy ban nãy của Liễu Nghi Sinh, một bên trào phúng y, một bên ra hiệu cho Kỳ Canh: “Ngươi chỉ cần chạm chạm vào bên ngoài là được rồi, đừng để không cẩn thận lại bị mút vào, miễn cho Tiểu Liễu Nhi lại có bằng chứng nói hai ta cường y nữa.”
“Yên tâm, ta có chừng mực.” Kỳ Canh trả lời xong liền bắt đầu xoa nắn hoa thần đang từ từ mị đỏ lên, đầu tiên là ngón trỏ thô ráp cố ý đảo qua hoa đế mẫn cảm đa tình, ba ngón tay còn dư lại tách hoa thần ra, cũng không có tiến vào tiểu động đang chảy nước lênh láng mà lại nhanh chóng vỗ về hoa hạch đang phình to ra vì hưng phấn, cánh hoa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-thu-thua-song/246459/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.