“Ha…”
“Thật thoải mái…”
Bởi vì chưa từng làm việc nặng, tuy rằng tay của Liễu Nghi Sinh không non mịn như nữ hài tử nhưng cũng còn hơn bàn tay thô thô ráp ráp của bọn họ nhiều. Mà nay nó đang nhút nhút nhát nhát làm ra chuyện tình *** mỹ cho hai người, ngẫm lại cũng đủ khiến cho người khác huyết mạch phun trương rồi.
“Tiểu Liễu Nhi lấy tay ma sát trên dưới, cọ càng nhanh bọn ta càng thoải mái.” Kỳ Canh được thủ *** bởi bàn tay có kỹ xảo trúc trắc của Liễu Nghi Sinh khiến cho tiến thoái lưỡng nan, phải trực tiếp chỉ đạo.
“Bảo bối ngươi cứ lo chuyện lộng của ngươi, một lát nữa cho dù có phát sinh chuyện gì cũng không cho phép dừng lại, ha?” So với đệ đệ thì Kỳ Thạc cao chiêu hơn nhiều, sự chú ý của hắn đã sớm dời từ dục vọng của mình sang nơi khác, cái mông trắng nõn thủy nhuận của người trong lòng đang gần kề ngay trước mắt, nó vểnh lênh thật cao, tiểu cúc non mượt phấn nộn, tiểu hoa huy*t đã bắt đầu hộc ra giọt sương, còn có tiểu hoa hành đang run run rẩy rẩy đều nhìn một cái không sót một thứ, hoạt sắc sinh hương.
“Ưm a… Các ngươi làm cái gì…” Đang nghe lời chuyên tâm bộ lộng phân thân trong tay đột nhiên Liễu Nghi Sinh cảm thấy hạ thể trướng lên, hình như đã bị cái gì đó đâm vào, tuy rằng không đau, thế nhưng rất kỳ quái, cái loại địa phương đó sao có thể vói thứ gì vào được cơ chứ? Đến cả y còn chưa từng tự chạm qua, sao vừa nãy bọn họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-thu-thua-song/970504/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.