Cuốn nhật ký sáng hơn cả đảng Cộng Sản Liên Xô, trực tiếp hút tôi vào như hố đen (nhưng nó không đen và tôi không bị kéo thành hình dạng của mì spaghetti). Xem ra cái gã đứng sau thứ này không phải là dạng vừa đâu (mà là dạng to ra).
Tôi rút đũa phép ra, phóng thử bùa Lumos trong cái không gian tối đen hơn cả tiền đồ của mình lập phương lên cộng với độ đen của tóc giáo sư Snape. Không có bất kỳ tia sáng nào phát ra, cũng trống rỗng hơn cái bụng của Flint lúc đầu giờ chiều. Tôi đang trải nghiệm cuộc sống của vài loài chuột khi cả đời sống trong bóng tối, chỉ có thể cảm nhận môi trường xung quanh bằng cách nghe và chạm.
Xung quanh bắt đầu sáng lên một tẹo, vừa đủ để tôi có thể nhận biết được cảnh vật xung quanh trông như thế nào, nhưng thực ra lại tối hơn cả hầm độc dược của giáo sư Snape.
Được rồi, tối tăm thì tôi tạm chịu, nhưng mà sàn nhà ướt thì không bao giờ tha thứ. Vẫn có người chịu được cái sàn nhà này vì tôi thấy có một gã nào đấy đang đứng ở đầu căn phòng, mũ áo chùng lộ ra màu xanh lá ở mặt trong, chắc là Slytherin.
"Chào mừng..." Gã ấy nói "...tới với ký ức của tôi"
OK, khi tôi nói từ đấy là tôi cảm thấy không ổn tẹo nào. Vớ phải một cuốn nhật ký và bị hút vào đấy, nếu không nói nó là vật phẩm hắc ám thì tôi cũng không tin (thực ra là trên đời này tôi còn chẳng hoàn toàn tin tưởng vào cái dẹo nào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/harry-potter-villain-god-will-bless-us-again/1379871/chuong-2-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.