Thân ảnh tên Trần Văn Hồ nhanh chóng trở thành một chấm đen nhỏ trên bầu trời và biến mất ở phía xa.
Trước mặt chỉ còn lại thi thể của cô gái Thánh nữ, gương mặt xinh đẹp nhưng lúc này trên người xuyên đầy vũ khí trên đó, mũi tên của Hân, huyết đao và huyết thương của Huyết Tu La, một cái lỗ xuyên thấu giữa ngực do thương sấm sét của Đức, ánh mắt vô thần, gục đầu qua một bên, chết từ lâu.
“Ộc” Đức đưa mắt lạnh lùng nhìn theo thân ảnh gã Trần Văn Hồ, lồng ngực bỗng một trận đau đớn, ánh mắt mơ hồ, người trở nên lạnh lẽo, hắn phun ra một ngụm máu tươi còn có cả mảnh vỡ của nội tạng, ngã xuống đất bất tỉnh, xung quanh chìm vào một màu tối đen, trước khi ngã xuống hắn mơ hồ nghe được tiếng kêu thất thanh của Hân.
Vết thương của hắn vốn đã cực kỳ nghiêm trọng, xung chấn từ quyền trượng của gã Trần Văn Hồ liên tục đánh thẳng vào người, khiến nội tạng từng trận bất ổn, thể lực và năng lượng trong người rơi vào trạng thái suy kiệt, một cánh tay đã bị chấn nát, thêm vào đó nhát chém từ Quang đao của gã Trần Văn Hồ qua ổ bụng, gai quang ấn xuyên qua người, cơ thể bị xuyên ra rất nhiều lỗ máu tuy rằng Đức đã cố gắng phản xạ, bảo vệ những vị trí trọng yếu nhưng tới giờ hắn đã không thể áp chế nổi thương thế nữa, ngã gục xuống, máu tươi chảy ra thấm ướt cả mặt đất.
…………..
Đức mở choàng mắt ra tỉnh lại, gượng ngồi dậy, đưa một tay lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hat-giong-tien-hoa/1325363/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.