Toàn bộ đám xác sống biến dị truy kích đã bị tiêu diệt. Toàn đội trinh sát chỉ còn lại mười hai người. Cường ra hiệu cho một đội năm người xuống dưới lầu kiểm tra.
Những người còn lại quây xung quanh Đức.
Đức lúc này cực kỳ thê thảm. Cánh tay phải đứt lìa, vai trái có một cái lỗ xuyên hẳn ra sau xương bả vai, máu không ngừng đổ ướt cả sàn nhà.
Chiến xé một mảnh vải cố gắng băng lại cánh tay bị đứt và vai trái của hắn. Cả đội nhìn Đức tràn đầy đồng tình, thương cảm và kính nể. Nếu không có người thanh niên này, cả đám đã không thể nào sống sót nổi.
Cả người đau nhức, vết thương đau âm ỉ đến tận xương, mất máu quá nhiều khiến sắc mặt hắn trắng bệch, Đức gượng người đứng lên, Chiến vội vã đỡ hắn qua cạnh tường ngồi dậy.
“Đội trưởng, phía trước an toàn, dưới đó … không còn ai sống sót” Năm người quay trở lại đã quay trở lại báo cáo. Cường gật nhẹ đầu, ánh mắt bi thương.
“Mọi người lập tức trở về đi, để tôi ở lại đây” Đức nhìn cả đội, giọng nói run rẩy do đau đớn, nhưng ánh mắt đầy kiên định
“Không, chúng tôi sẽ đưa cậu về căn cứ, ở đó có đầy đủ dụng cụ y tế, cậu sẽ ổn thôi” Chiến trầm giọng nói.
“Tôi bị cào trúng rồi” Đức chĩa vết thương vai trái và dấu răng bên trên cánh tay cụt, cười khổ.
Mọi người đều trầm mặc. Ánh mắt Chiến đỏ hoe nhìn Đức, trong ngày hôm nay người thanh niên mới quen này đã cứu cậu ta không biết bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hat-giong-tien-hoa/1325659/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.