Đêm trừ tịch, theo lệ thường các phi tần không được phép thị tẩm, thế nhưng suốt ba ngày liền sau đó, Huyền Lăng đêm nào cũng nghỉ lại Cảnh Xuân điện, An Lăng Dung lập tức trở thành nhân vật nổi bật nhất trong Tử Áo Thành.
Thái hậu hay tin thì rất bất mãn, gọi Huyền Lăng tới nhắc nhở. Huyền Lăng chỉ cười, nói: “Mẫu hậu không cần lo lắng, Dung Nhi có bài học lần trước rồi, quyết không dám làm việc gì thiếu suy nghĩ nữa đâu. Huống hồ thiên tượng thường xuyên biến hóa, như lời mẫu hậu từng nói đó, lẽ nào ách vận mãi vẫn không lui sao?”
Thái hậu bị ốm lâu ngày thân thể mỏi mệt, chỉ đành thở dài. “Con hãy cẩn thận, đừng để như Phó Như Kim nữa là được, nhớ bảo Thục phi và Kính Phi dạy dỗ cô ta thêm một chút.”
Hôm ấy, chúng tôi ngồi trò chuyện trong Đường Lê cung, Kính Phi khi nhắc tới chuyện này không kìm được cười gượng. “Rõ ràng là Hoàng hậu một tay cất nhắc, làm gì tới lượt ta dạy dỗ cô ta!”
Tôi cúi đầu mân mê chiếc lò sưởi cầm tay, hờ hững nói: “Đâu chỉ có thế, nếu cứ tiếp tục thế này, chỉ e sau này sẽ là cô ta dạy dỗ chúng ta ấy chứ.”
My Trang cầm chén trà lên khẽ nhấp một ngụm, cất giọng lạnh lùng: “Thật đáng tiếc, ta đang có thai không tiện ra ngoài lúc trời lạnh, thành ra bỏ lỡ mất vở kịch hay này. Có điều nghe các cung nhân kể lại sống động như thật, ta cũng có thể tưởng tượng ra được tình hình khi đó như thế nào.” Hơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-cung-chan-huyen-truyen/1562891/quyen-6-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.