Từ chỗ My Trang trở về, tôi cả ngày buồn bực. Hôm đó tới cung Hoàng hậu thỉnh an, My Trang chỉ ngồi một lúc rồi cáo lui về trước. Tôi thấy tỷ ấy một mình rời đi, vẻ mặt lạnh lùng, hờ hững, cũng không hề trò chuyện với tôi câu nào, trong lòng bất giác trào dâng cảm giác hụt hẫng.
Hoàng hậu có vẻ nhìn ra điều gì, dịu giọng nói: “Thẩm Dung hoa gần đây cư xử với người khác luôn như vậy đấy, Hoàn Quý tần bất tất phải để bụng làm gì.”
Tôi gượng cười, đáp: “Chắc là vì bị ảnh hưởng bởi thời tiết thôi, thân thể My tỷ tỷ vốn không được tốt lắm, do đó mới có phần uể oải.”
Hoàng hậu khẽ mỉm cười, nói: “Thời tiết chỉ là chuyện nhỏ, nhưng thân thể nữ nhân thường yếu ớt, phải chú ý giữ gìn, đừng để bị sinh bệnh thường xuyên như Đoan Phi.”
Nàng ta không nhắc đến Đoan Phi còn đỡ, vừa nhắc đến tôi liền đột nhiên nhớ tới những lời Huyền Lăng nói với tôi về việc Hoa Phi sảy thai, rằng thuốc là do Hoàng hậu chính tay chế ra, nhưng Đoan Phi lại phải chịu tiếng oan, trái tim bất giác đập thình thịch một chặp, thầm kinh hãi. Hoàng hậu xưa nay vốn nổi tiếng nhân từ, hiền hậu, không hề khắt khe với các phi tần và con cái của họ, tuy khi tôi sẩy thai, nàng ta chỉ khoanh tay đứng nhìn, lại tiến cử Lăng Dung tới hầu hạ Huyền Lăng, nhưng cũng chưa từng bạc đãi tôi.
Tôi giả vờ đưa ống tay áo lên che miệng uống trà, lén đưa mắt quan sát Hoàng hậu, chỉ thấy hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-cung-chan-huyen-truyen/1563137/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.