Diệp Phong cảm giác tâm mình đang cuồng loạn, dưới sự hoảng loạn, hắn 1 phen vươn tay đẩy ra nàng, lui cách 2 bước- Thuộc hạ ko có việc gì, công chúa ko cần bận tâm.
Quân Phi Vũ khóe môi vi câu, tự tiếu phi tiếu, thờ ơ nhìn hắn 1 cái hậu, lại ngồi trở lại trên gấm trường kỷ- Đi đi! Vệ đội công chúa ngày kia hẳn là đã đến, ngươi xem có cái gì muốn chuẩn bị, thì đi trước chuẩn bị 1 chút. Nếu ko có chuyện gì khác, ngươi trở về đi!
Diệp Phong cương trương khuôn mặt tuấn tú, đáp 1 tiếng- Tuân lệnh!
Lúc xoay người muốn đi, đột nhiên lại nhớ ra cái gì đó, hắn lại quay đầu lại nhìn Quân Phi Vũ nói- Công chúa, khách sạn này là nữ hoàng bệ hạ xây xem như căn cứ điểm, nếu như công chúa có cái gì phân phó, trực tiếp tìm Mã Phúc là được.
Quân Phi Vũ có chút kinh ngạc, mẫu hoàng thế nhưng ở chỗ này cũng thiết điểm- Ta biết rồi, ngươi đi đi!
Nhìn nàng hết lần này đến lần khác làm cho hắn đi, Diệp Phong cắn răng, mang theo 1 tia ủy khuất ra cửa.
Chẳng lẽ xa cách lâu như vậy, nàng lại ko muốn cùng hắn tâm sự cái gì sao?
Vừa ở nghẹn khuất, lại nghe đến tro phòng truyền đến tiếng la của Quân Phi Vũ- Trở về!
Diệp Phong vui mừng tro bụng, lập tức chiết trở lại, lại thấy Quân Phi Vũ chỉ vào khay kia- Diệp Phong, thuận tiện giúp ta đem khay này ra ngoài.
Ách?
Diệp Phong có chút ko dám tin tưởng nhìn nàng, chẳng lẽ nàng gọi hắn trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-cung-chung-ta-thieu-tuan-nam/154221/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.