"Hộc...hộc...hộc..." Thang máy lại hư đúng lúc này, Bối An chạy hì hục lên sân thượng bằng thang bộ, vừa mở cánh cửa lên sân thượng thì phía sau đã có một đôi tay rắn chắc ôm chặt cậu.
"Biến thái" Bối An vừa la lên thì có giọng nói quen thuộc cắt ngang "Là tôi"
"Hoàng thượng buông ra"
"Gọi tôi là Hạo" giọng nói mang âm mũi
"Hạo buông tôi ra"
"Không buông, tôi rất nhớ cậu , để cho tôi ôm một lát"
***Reng*** nhìn người gọi là Lục Nhất Phàm, Bối An bắt máy "Alo anh tìm tôi"
"Tôi muốn hẹn cậu đi ăn trưa"
Bối An do dự nên nhận lời hay từ chối thì một nụ hôn rơi xuống ngay cái cổ trắng nõn của cậu, cậu giật mình muốn rơi điện thoại "Xin lỗi tôi có hẹn rồi, hẹn anh dịp khác nha"
Cúp điện thoại , Bối An trừng mắt với Tề Hạo, Tề Hạo đắc ý vì chuyện xấu mình vừa làm. "Cậu thật có mị lực, Lục ảnh đế cũng ngấp nghé cậu"
"Anh đang nói bậy bạ gì thế, chúng tôi chỉ là bạn"
"Là bạn thật sao, cậu xem người ta là bạn, người ta có xem cậu như thế, đúng là đồ ngốc"
"Anh nói ai ngốc, anh mới là đồ ngốc"
"Đúng, tôi là đồ ngốc, đồ ngốc mới yêu cậu"
Bối An vừa tính xoay mặt lại chất vấn lời nói của Tề Hạo, hắn đã nhanh chóng cướp lấy đôi môi cậu, nếu nói là hôn thì không giống, phải gọi là gặm nhiều hơn, gặm tới chán chê hắn di chuyển xuống cổ cậu, môi vừa được thả ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-cung-cua-tieu-thai-giam/1640462/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.