Tuệ quý phi nghe được những lời này, lòng tràn đầy cảm kích, vội vàng quỳ xuống, rưng rưng nói: “Hoàng hậu nương nương vẫn là chiếu cố thần thiếp, thần thiếp đều biết.
Có câu nói tri kỷ này của nương nương, thần thiếp có chết vạn lần cũng khó báo đáp được hết yêu mến của nương nương”.
Hoàng hậu vội nâng nàng đứng dậy nói: “Đừng nói khách khí như vậy.
Bổn cung cùng muội ở chung nhiều năm, bất quá cũng là hợp ý, mới xem muội như một tỷ muội ruột thịt”.
Nàng ngẩng đầu thấy Liên Tâm đưa tấm da huyền hồ tiến vào, Hoàng hậu nhân tiện nói: “Giao cho Mạt Tâm đi, bổn cung ban thưởng cho Tuệ quý phi”.
Tuệ quý phi biết về hàng da có thuyết: “Nhất phẩm là huyền hồ, Nhị phẩm là điêu, tam phẩm hồ điêu”, lại thấy hồ da kia long sắc thâm hắc như mực, da long bóng loáng, lại là Cát Lâm tướng quân cống phẩm, một năm cũng chỉ có một hai kiện, tự biết là loại hàng đẳng cấp, bận rộn tạ ơn nói: “Thứ quý trọng như vậy, thần thiếp sao dám dùng được chứ? Đây cũng là vật Hoàng thượng ban thưởng cho nương nương”.
Hoàng hậu nói: “Hoàng thượng thưởng cho bổn cung, giờ đây tất nhiên bổn cung có thể làm chủ.
Muội nhận lấy đi, ngày mai gọi Nội Vụ phủ làm một xiêm y giữ ấm, làm ấm thân mình mới không uổng phí”.
Tuệ quý phi liên tục tạ ơn, Mạt Tâm cẩn thận thu nhận.
Hoàng hậu nhìn tấm hồ da, bỗng nhiên thở dài: “Kỳ thật bổn cung đưa cho muội cái gì tốt thì cũng là dạng cống phẩm mà thôi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-cung-nhu-y-truyen/101908/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.