Nước mắt Lâm Thinh Thinh theo sự sợ hãi cùng cảm giác xa lạ thi nhau rơi xuống. Nhưng Vương Chấn Phong không buông tha, anh đưa tay mơn trớn đùi cô, hai cúc áo từ khi nào đã bị giật phăng những nụ hôn từ cổ rơi xuống ngực Lâm Thinh Thinh.
Vương Chấn Phong cảm nhận được cơ thể nhỏ bé đang run rẩy.
-Xin anh, dừng lại đi. Tôi sợ lắm.
Cơn giận trong lòng đã giảm bớt một nửa. Vương Chấn Phong hôn lên trán Lâm Thinh Thinh , anh thở dài lau nước mắt cho cô
-Thinh Thinh, có biết hậu quả khi chọc giận anh chưa?
Bây giờ cho vàng khối Lâm Thinh Thinh cũng không dám lắc đầu. Cô ngoan ngoãn gật đầu lia lịa. Vương Chấn Phong nở nụ cười hài lòng, anh tháo cà vạt đang siết chặt tay Lâm Thinh Thinh , hai cổ tay cô đã bầm tím lại.
Anh nhẹ xoa hai cổ tay , Lâm Thinh Thinh chau mày vì đau. Cơn sợ hãi chưa tan thì lại bị hành động kỳ quái của Vương thiếu làm khiếp sợ.
-Lâm Thinh Thinh , nếu sau này còn để ai khác động vào người em, chỗ nào bị động vào anh sẽ lột da chỗ ấy.
Lời nói dịu dàng cùng cử chỉ nhẹ nhàng khiến từng đợt da gà trên người Lâm Thinh Thinh nổi lên. Cô thậm chí không dám nhúc nhích,
Vương Chấn Phong đem khoát áo của mình lên người Lâm Thinh Thinh , anh ngoắc tay gọi hai người vệ sĩ.
-Về nhà.
Anh vòng tay sang ôm Lâm Thinh Thinh vào lòng, cô vẫn còn run sợ. Vương Chấn Phong cảm thấy cô đang kìm nén không bật ra tiếng khóc.
Suốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-gai-cua-rieng-anh/454915/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.