Anh lấy tay bịt ngang miệng cô ta
-Tịnh Mỹ, đừng làm loạn.
-Chấn Phong, anh quên lời hứa của chúng ta rồi sao?
Vương Chấn Phong sững lại vài giây rồi anh bỏ tay ra, Tịnh Mỹ rướn người hôn lên môi anh. Mùi rượu , mùi nước hoa khiến Vương Chấn Phong khẽ chau mày.
Đây không phải lần đầu họ hôn nhau, nhưng lần đầu Vương Chấn Phong cảm thấy bất lực như thế này. Lần đầu tiên anh muốn làm một tên vô sỉ, rũ bỏ tất cả, thoát khỏi quá khứ. Anh giật mình nhớ tới nụ hôn gượng ép với Lâm Thinh Thinh.
Lâm Thinh Thinh chứng kiến toàn bộ đoạn phim tình cảm, một nỗi giận vô cớ bùng phát trong cô. Cô nhận ra mình quá ngây thơ, chỉ một nụ hôn đối với anh thật dễ dàng. Hai người họ ở một thế giới khác với Lâm Thinh Thinh cô.
Chẳng qua Vương Chấn Phong nhất thời hứng thú cô gái quê mùa , sẽ có ngày anh chán nản quay về đúng vị trí của anh. Bên cạnh Tịnh Mỹ.
Lâm Thinh Thinh lặng lẽ đi lướt qua sau lưng họ ra về.
Cô đi giữa những ánh đèn sáng rực của đô thị phồn hoa, nhưng những thứ lấp lánh rực rỡ đó dường như xa cách ở một nơi nào khác. Đang loay hoay tìm trạm xe buýt , phía sau một chiếc mô tô lao đến bên cô , Lâm Thinh Thinh giật mình nép sang một bên.
Chiếc xe dừng lại người ngồi trên xe tháo nón bảo hiểm nhìn cô tươi cười
-Mèo nhỏ , em lại lạc đường à?
-A, là anh.
-Chúng ta thật có duyên.
Cô cũng mỉm cười, tuy không biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-gai-cua-rieng-anh/454933/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.