Bùm!Một tiếng nổ lớn phát ra từng trong phòng luyện dược, Dược Hoàng lao vào trong rồi nắm đầu một người kéo ra chất vấn: “Ngươi bị ngu à?”Thiên mặt mũi đen thui, mồm thở ra khói gãi đầu cười hề hề: “Xin lỗi, tại ta hơi quá tay.”Dược Hoàng định vã cho Thiên một trận nhưng vỗ vai hắn nói: “Tới xem con gái ta tỉnh chưa đi!”“Ặc! Thế sao lần trước ngài còn bắt ta ra ngoài cơ mà.” Thiên sướng nhưng vẫn bất mãn.Dược Hoàng gõ đầu hắn: “Thì giờ ta cho xem nè, con bé sắp tỉnh rồi.”Hai người tới nơi thì đúng lúc Liên Thanh và Liên Tú cũng ở đó, bình chứa khổng lồ đang được rút cạn và người bên trong bắt đầu cử động.Chờ cho chất lỏng được rút hết thì thiếu nữa kia cũng dần mở mắt.
Đôi mắt của nàng có màu tím rất ma mị, Dược Hoàng bế nàng xuống rồi phủ lên thân thể nàng một lớp vải để che đi cơ thể trần trụi.
Liên Thanh cùng Liên Tú tiến lại gần hỏi han không ngớt còn Thiên đứng dựa lưng vào tường thở phào nhẹ nhõm.Nàng tên Liên Tâm, năm nay vừa bước sang tuổi 17, nhan sắc xinh đẹp thừa hưởng từ mẹ, Liên Tâm chớp chớp đôi mắt tím bỡ ngỡ nhìn mọi người rồi nàng ôm chầm lấy Dược Hoàng thốt lên: “Cha!”Liên Thanh muốn ôm con nhưng không thể, Liên Tú an ủi chị gái bởi cả hai đều biết rằng khi Liên Tâm trốn khỏi nơi bị bắt tới thì nó đã cảm ứng được huyết mạch chảy trong người và tìm về với Dược Hoàng, và trong từng ấy năm Dược Hoàng che dấu bí mật về nàng, sẵn sàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-tay-du/1418013/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.