Lý Tầm Hoan là con người không bao giờ tránh né .
Hắn đối diện với Lữ Phụng Tiên như nhìn cái chết .
Cứ như thế thật lâu , Lữ Phụng Tiên vụt thở ra :
- Thật không ngờ trên đời này lại có hạng người như các hạ . Tiểu Phi có một bằng hữu như các hạ quả là phước khí của hắn quá to .
Lý Tầm Hoan cười :
- Nếu anh hiểu hắn thì anh sẽ thấy rằng tôi mà có được một bằng hữu như hắn thì phước khí của tôi lại to hơn .
Đôi mắt ngạo nghễ của Lữ Phụng Tiên vụt trở thành màu ảm đạm :
- Một con người nghĩa khí mà ưu uất chính là lúc con người đó đang khát vọng , khát vọng một chút tình .
Hắn nhìn Lý Tầm Hoan đăm đăm và nói :
- Có phải anh muốn nói rằng anh được chết vì hắn cũng có thể chết vì anh ?
Lý Tầm Hoan gật đầu .
Lữ Phụng Tiên rít giọng :
- Nhưng các hạ đã đoán chắc rằng ta không giết các hạ , ít nhất là trong tình trạng này , có phải thế không ?
Lý Tầm Hoan làm thinh .
Làm thinh có nhiều ý nghĩa , nói rõ hơn là có hai ý nghĩa tương phản .
Một là công nhận , hai là phủ nhận .
Lữ Phụng Tiên lại nhìn Lý Tầm Hoan một lúc nữa , cuối cùng ánh mắt của hắn loãng dần , hắn thở ra :
- Quả thật ta không thể giết các hạ , tại vì sao , các hạ có biết không ?
Lý Tầm Hoan chưa trả lời thì Lữ Phụng Tiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-tieu-ly-phi-dao/497087/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.