Sương đã loãng dần .
Kinh Vô Mạng vẫn còn đang đứng yên một chỗ , đôi mắt cá chết của hắn vẫn đăm đăm nhìn vào khoảng trống .
Sương đọng trên áo hắn , sương nhỏ từng giọt xuống chân , hắn đứng như tượng đá .
Hình như hắn không hề hay biết Thượng Quan Kim Hồng từ trong rừng rậm bước ra .
Thượng Quan Kim Hồng cũng không nhìn hắn , chầm chậm bước tới trước mặt hắn nói bằng một giọng bình thường :
- Trời hôm nay có sương , nhất định là một ngày khá tốt .
Lắng một lúc lâu , Kinh Vô Mạng cũng nói bằng một giọng chậm rãi :
- Trời hôm nay có sương , nhất định là một ngày khá tốt .
Chân của Thượng Quan Kim Hồng nhấc lên bước đi đều đều , chân của Kinh Vô Mạng cũng nhấc lên bước chồng thật đúng lên dấu chân của hắn .
***
Con đường phố nhỏ nhưng thật là rộn rịp , giống in như ngả Thiên Kiều của đô thị Bắc Bình .
Nơi này thật đủ thứ vui chơi và buôn bán , cũng thật là tấp nập , bây giờ chưa phải là buổi chiều nhưng những sạp hai bên đường là bày ra đều đủ , những sòng đỏ đen , những món vật dụng , những hàng ăn đủ thứ , mùi thơm của thức ăn pha lẫn tiếng nói tiếng cười huyên náo .
Đến nơi này , đôi mắt Linh Linh hoa lên , nàng chưa gặp một cảnh nào thích thú hơn thế nữa .
Nàng nhìn sững từ vật này sang vật nọ , đôi mắt nàng lóe ngời , đúng là một cô bé
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-tieu-ly-phi-dao/497101/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.