Trong sơn cốc, cái kén xanh biếc đã dần dần dung hợp, ngàn vạn quang mang sáng lạn hiện lên. Cái kén to lớn xanh biếc trong nháy mắt hoá thành hơi, quang mang tràn ngập trong cốc toàn bộ co rút lại đảo mắt hình thành một thân ảnh đứng ven hồ
Chỉ thấy thân ảnh kia có mái tóc dài bay bay, đôi mắt ẩn chứa lưỡng đạo tinh quang tản ra khiến cho người khác không dám trực tiếp nhìn. Mà trên người trường bào màu trắng tản ra quang mang ấm áp lại khiến cho người ta có cảm giác muốn tiếp cận hắn. Loại cảm giác này khiến cho người ta vừa sùng bái lại không muốn tiếp cận cực kì mâu thuẫn, giống như bảo thạch phát ra ánh sáng rất đặc biệt vậy
Thực vật bốn phía phảng phất như tràn đầy sức sống, chỉ thấy cổ thụ rung rinh cành lá, phía kia cành trúc lất phất lay động, cây cỏ cố gắng tản ra một mùi thơm ngát đặc biệt của chính nó tựa hồ hoan nghênh một cái gì đó. Sơn, thuỷ cũng tản ra một cỗ khí tức tựa hồ vạn vật trong cả Thiên địa lúc đó sống lại, một trận khoái cảm truyền vào trong lòng người xem
Tần Vũ chậm rãi mở mắt cảm thụ bốn phương tám hướng truyền đến khí tức gần gũi, trong lòng hắn cao hứng, tự nhiên chi đạo a, đây mới là cực hạn của tự nhiên chi đạo, cùng với thiên địa vạn vật câu thông, cùng với cây cỏ trao đổi!
Từng đạo trải nghiệm kiếp trước và kiếp này cùng chảy trong đan điền, giống như nước suối chảy vào ruộng khô vậy, làm dịu Tần Vũ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-tinh-than-bien/2021865/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.