Trầm mặc một lát, Tần Vũ tư lự, trong lòng thầm nghĩ: "Nếu đã tới nơi này vô luận là thế nào phải nhanh khôi phục tu vi tìm thêm nhân tài! Tiện tay huỷ bỏ " Kiền Khôn " trận pháp, bên ngoài ánh trăng trong vắt, bầu trời quang mây.
Tình Nhi nhìn trường kiếm trong tay Tần Vũ, ánh mắt sáng ngời nhìn thanh kiếm ánh lên trong ánh trăng, nũng nịu nói:
" Vũ ca ca, có thể cho Tình Nhi một cái được không? "
Tần Vũ sững sờ, lắc đầu cười:
" Không thể! "
Tình Nhi lập tức phụng phịu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng:
" Tại sao? Tình Nhi vẫn thích thanh kiếm này! " Bàn tay mềm mại chỉ chỉ trường kiếm màu lam trên tay Tần Vũ, chính là cây mà hắn gọi là " Tu La ".
Theo hướng ngón tay cô bé chỉ, thanh " Tu La " như có linh tính phát ra tiếng ong ong, thân kiếm không ngừng rung động khiến bàn tay Tần Vũ rung lên tê tê.
" Không thể tưởng được ngươi cũng biết tâm ý của ta! " Tần Vũ cầm lấy " Tu La ", cười mắng: " Ngươi thật là háo sắc mà, bị Tình Nhi làm cho mê hoặc rồi sao!"
Bọn người Cam Vân hoảng sợ nhìn về phía Tần Vũ thấy hắn đang nhìn trường kiếm màu lam lầu bầu, trong lòng rất là khiếp sợ.
Ông ông... trường kiếm lại rung lên tựa hồ như đối với lời nói của Tần Vũ rất là bất mãn, một đạo lam quang từ mũi kiếm bắn đến trực tiếp đánh vào mắt Tần Vũ.
Tần Vũ vung tay áo lên nhất thời thu lại lam quang,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-tinh-than-bien/2021998/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.