Miêu Nghệ phải về nhà một chuyến, bởi vì tết Thanh Minh phải tế tổ, trước khi đi lại tới nhà Khâu Dạng chơi với Bình Tử một lúc, mới vừa ăn cơm trưa với Khâu Dạng liền nói: "Dạng Dạng, vậy cậu hai ngày này phải chăm sóc chính mình thật tốt."
Sắc mặt Khâu Dạng có chút tiều tụy, Miêu Nghệ vẫn lo lắng cho trạng thái hiện tại của nàng.
Miêu Nghệ biết tình hình trong nhà Khâu Dạng, vì thế cũng không chủ động hỏi gì, hơn nữa Khâu Dạng còn phải chăm sóc cho mèo nên càng sẽ không trở về.
"Mình sẽ." Khâu Dạng nhe răng cười với Miêu Nghệ, "Cậu trở về chú ý an toàn, bảo quản tốt điện thoại, đừng lại để mất nữa."
Miêu Nghệ quê quán ở một huyện thành Vân Thành, phải ngồi xe buýt xe trở về mất hai giờ, bây giờ đang là cao điểm của ngày nghỉ lễ, bất luận là động nhà ga vẫn là vận chuyển hành khách trạm, đều có rất nhiều người, lúc trước Miêu Nghệ bởi vì ngồi xe mà mất di động.
Miêu Nghệ nhớ tới cái này liền tức giận đến cắn răng: "Hiện tại mấy tên trộm quá lộng hành."
Nàng cầm nắm tay: "Lần này mình nhất định sẽ không để mất nữa."
"Được."
Miêu Nghệ lại xoa xoa đầu Bình Tử, lúc này mới đứng dậy cùng Khâu Dạng nói câu "Tạm biệt", đi tới cửa đẩy hành lý mình ra khỏi nhà.
Miêu Nghệ vừa đi, phòng khách liền dư lại Khâu Dạng và Bình Tử bốn mắt nhìn nhau, Miêu Nghệ hướng về phía Bình Tử vẫy vẫy tay, Bình Tử liền ngoan ngoãn phe phẩy cái đuôi tới bên chân nàng.
Khâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hay-day-thuyen-toi-voi-tong-giam-di/2016915/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.