Thứ mà Nhạc Ngu chơi lần này không phải là trò chơi trốn thoát như lần trước mà là chơi bài.
Địa điểm là một nơi chơi bài ở Vân Thành, chơi mạt chược.
Khâu Dạng và Thẩm Nịnh Nhược đều không biết chơi, nhưng Nhạc Ngu mấy năm nay thường xuyên tới nơi này, cũng thân thiết với ông chủ, từ "câu nệ" này không dính dáng đến cô ấy.
Sở dĩ muốn tới nơi này, là bởi vì cô ấy rung động với một người, cũng chính là nữ sinh viên đại học kia nói bản thân không biết chơi mạt chược.
Nhạc Ngu lập tức: Chị đây dạy em.
Hiện tại mọi người đểu biết, liền phải đại nhập vào trong thực chiến.
Dễ nghe chút chính là để Khâu Dạng và Thẩm Nịnh Nhược cùng nhau chơi, khó nghe chút chính là để hai nàng đảm đương bồi chơi.
Có điều Khâu Dạng cùng Thẩm Nịnh Nhược không có ý kiến gì.
Nhạc Ngu lần này tâm tuyển thực sự không giống phong cách lần trước, em gái này tên Đông Vũ, rất thẹn thùng, dễ đỏ mặt, luôn nhìn Nhạc Ngu với ánh mắt khiến cô nàng cảm thấy xấu hổ.
Có người phục vụ tiến phòng tới rót nước, chờ hắn đi rồi, Nhạc Ngu đột nhiên cue cái đề tài khác: "Đúng rồi, Tiểu Khâu Dạng, vậy sau khi em bận xong nhiếp ảnh liền tìm công việc mới sao?"
"Đúng vậy."
"Phải kiếm tiền a."
Khâu Dạng ra bài.
Nhạc Ngu liếc mắt nhìn Thẩm Nịnh Nhược một cái: "Không bằng kêu Thẩm tiểu thư nuôi em?"
Khâu Dạng nhếch khóe miệng: "Em đang ăn cơm mềm đây, yên tâm."
Đông Vũ nghe vậy có chút sửng sốt, cô nàng nghe không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hay-day-thuyen-toi-voi-tong-giam-di/35455/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.