Khi Quan Nhất Hòa từ nhà vệ sinh bước ra, cô tình cờ chạm mặt Trần Mộ Giang đang định ra sân giữa hút thuốc.
Cô bước tới, hai người nắm lấy tay nhau một cách tự nhiên. Thấy gương mặt anh phờ phạc quá đỗi, cô đưa tay chỉnh lại tóc cho anh, khẽ hỏi: “Em ổn không?”
Anh im lặng. Tim cô thắt lại, vẻ xót xa và lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt.
“Để chị vào trong xem sao nhé.”
“Ở lại với em một lát đi.” Anh níu tay cô lại: “Bố mẹ, anh trai em, với cả một đám họ hàng đều đang ở trong đó rồi, không cần vội đâu.”
Trần Mộ Giang và Quan Nhất Hòa ngồi xuống băng ghế dài ngoài sân, mỗi người châm một điếu thuốc.
Quan Nhất Hòa chưa vội hút, cứ để mặc làn khói lờ lững vây quanh hai người. Cô nhìn anh, đưa tay vuốt phẳng lại cổ áo bị lật, sau đó theo thói quen liếc nhìn xung quanh rồi lấy ra một chiếc khẩu trang đưa cho anh.
Trần Mộ Giang xua tay bảo không cần, rồi rít một hơi thuốc thật sâu.
Quan Nhất Hòa nhìn dáng vẻ ấy của bạn trai, trong lòng xót xa nhưng chẳng thể giúp được gì.
Ông nội của Trần Mộ Giang nhập viện mấy hôm trước. Ông cụ tuổi đã cao, chuyện vào viện như cơm bữa. Vốn tưởng lần này cũng chỉ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng ít hôm là khỏe, nào ngờ đêm hôm trước bệnh tình chuyển biến xấu đột ngột, ông rơi vào hôn mê sâu. Sáng sớm hôm sau, bệnh viện đã thông báo người nhà chuẩn bị tâm lý cho tình huống xấu nhất.
Vừa quay xong chương trình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hay-de-lang-man-lam-chu/2980506/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.