Trong gương soi nghiệp, cả đời "Tô Doãn Sâm" được chiếu lên.
Trong gánh hát, "hắn" ôm ấp đề huề, có người đút quả quý cho hắn, có kẻ rót rượu cho hắn, sung sướng vô cùng.
Vong hồn xung quanh nhìn mà không ngừng hâm mộ.
Hình ảnh lóe lên, trước cửa nhà một góa phụ, "Tô Doãn Sâm" gõ cửa, hỏi: "Trương phu nhân, có thể vào không?"
"Tô gia, những năm này nhờ có ngài chăm sóc, vào đi."
"Má! Còn có sở thích này?" Quỷ hồn Tô Doãn Sâm cạn lời.
Ánh mắt chúng quỷ hồn nhìn hắn cũng thay đổi.
Hình ảnh cuối cùng là trong thanh lâu, nguyên chủ uống rượu quá nhiều, hưng phấn la lớn: "Đêm nay gia muốn bảy người."
Sau đó sáng hôm sau, "hắn" không thể rời giường được nữa.
Chẳng lâu sau, cuộc đời của "Tô Doãn Sâm" đã được chiếu xong.
Cuối cùng hắn cũng biết nguyên chủ lúc còn sống như thế nào.
Dù sống phóng túng nhưng nguyên chủ cũng rất có cá tính, "hắn" chưa từng đụng chạm gái nhà lành, chưa bao giờ ỷ mạnh hiếp yếu, chỉ thích đi dạo thanh lâu, trêu chọc góa phụ.
Mỗi một nơi nguyên chủ đến đều sẽ hỏi người hầu bên cạnh, nơi đây có góa phụ trẻ đẹp nào cần giúp đỡ không?
Bọn họ nghèo rớt mồng tơi, trống vắng lạnh lẽo, cứ để ta dùng tiền lấp kín cái động kia giúp bọn họ đi.
Tô Doãn Sâm cúi đầu, tâm trạng suy sụp, suy bởi sở thích đặc biệt của nguyên chủ. Hắn có thể cảm nhận được ánh mắt kinh ngạc của quỷ hồn bốn phía, ngay cả hai vị Quỷ tướng cũng im lặng.
"Lục Cương, hình như hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hay-goi-ta-la-quy-sai-dai-nhan/1634484/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.