Khoảng năm sáu giờ chiều, nắng chiều màu da cam chiếu vào từbên ngoài cửa sổ pha lê. Dưới ánh đèn thủy tinh, hai người đàn ông ngồi ở hai đầubàn dài, đang dùng bữa.
“Anh có dự tính gì không?” Tạ Hàm hỏi.
Bạc Cận Ngôn ngước mắt nhìn hắn: “Russia thấy thế nào?”
Tạ Hàm ngẫm nghĩ, gật đầu: “Tôi thích. Thiên đường của thuốcphiện và súng ống đạn dược. Cùng đi thôi.”
Hai người nhìn nhau cười, cùng nâng ly rượu lên lắc lư:
“To Russia.”
“To Russia.” (Mừng Russia.)
Lúc này, món cá hồi hun khói đã ăn xong, người hầu mang mónchính lên. Tạ Hàm tự xếp khăn ăn cho mình, ngẩng đầu cười nhìn Bạc Cận Ngôn mộtcái.
Trước mặt Bạc Cận Ngôn, là một phần beefsteak nửa chín nửa sống,chất thịt non mềm, dường như còn có tia máu.
Trong mắt anh nhanh chóng xẹt qua tia cười trào phúng, thongthả ung dung trải khăn ăn cho mình, cầm dao nĩa lên, động tác nhã nhặn bắt đầucắt thịt. Lúc xiên miếng đầu tiên, anh liếc mắt nhìn Tạ Hàm một cái, thần sắckhông chút gợn sóng nuốt xuống.
Ý cười trong mắt Tạ Hàm càng sâu sắc.
Thoáng chốc, nguyên phần beefsteak đã ăn xong, salad và điểmtâm cũng được bưng lên.
Tạ Hàm đứng dậy, chỉnh sửa áo vest của mình, vòng qua bàndài, đi đến bên cạnh Bạc Cận Ngôn: “Tôi không ăn những thứ này, xin phép chotôi đi trước để chuẩn bị vài thứ, tối nay tôi muốn dẫn anh đi tham quan trangviên. Một lát nữa sẽ cho người dẫn anh đến phòng mình.”
Bạc Cận Ngôn đang bỏ một miếng bánh bông lan vào miệng, nghethấy thế cũng không ngẩng đầu đáp: “Ok.”
Tạ Hàm quay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hay-nham-mat-khi-anh-den/853365/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.