Bầu trời phía sau cơn mưa một màu xanh lam trong vắt. Lối đi nhỏ trong khu rừng vô cũng tĩnh mịch, từng phiến lá vẫn còn đọng giọt nước, lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Giản Dao chậm rãi bước đi. Xung quanh đâu đâu cũng một màu sắc tươi mới, tâm trạng cô cũng trở nên êm dịu và yên bình.
Lát nữa, cô sẽ từ biệt Bạc Cận Ngôn. Bắt chước “thuyết yêu quái gặp mùa xuân” của Giản Huyên, chắc cô cũng nên chúc phúc quái nhân.
Ngôi biệt thự vẫn lặng lẽ đứng giữa một màu xanh của rừng núi như thường lệ. Ánh sáng dường như ngưng đọng tại nơi này.
Giản Dao nhẹ nhàng tiến lại gần. Còn cách hơn mười mét, cô bất giác ngẩn người và dừng bước.
Cửa ngôi biệt thự mở toang.
Bình thường lúc Giản Dao đến đây, cánh cửa thường khép hờ, người ở bên ngoài không nhận ra cửa mở. Có lúc cửa đóng chặt, cô phải gõ vài tiếng, cánh cửa mới tự động mở, có lẽ do Bạc Cận Ngôn trên tầng hai mở cho cô. Chưa bao giờ Giản Dao gặp tình trạng cửa mở toang như lúc này.
Cô tiến lên vài bước. Trong phòng khách nhấp nhô bóng người, lờ mờ có tiếng nói chuyện. Tình huống chưa từng thấy bao giờ.
Giản Dao đứng yên một chỗ bất động, dõi mắt vào trong nhà, chăm chú lắng nghe. Đúng lúc này, có người ngoảnh đầu nhìn ra ngoài: “Ai đấy? A...là cháu!”
Tiếp theo có mấy người từ trong ngôi biệt thự đi ra. Giản Dao không khỏi sửng sốt, đây chính là mấy người bảo vệ ở khu tập thể sáng nay.
Giản Dao thường xuyên ra vào khu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hay-nham-mat-khi-anh-den/853458/chuong-6.html