Hắn đặt nó xuống giường trong phòng y tế, cô y tá nhăn mặt.
- Vết thương này không thể đụng nước, sao em không cẩn thận bây giờ nhiễm trùng rồi đấy.
- Em vô tình thôi ạ, thế có nặng không cô? bao giờ mới khỏi?
- Nhiễm trùng nên nặng hơn rồi em, có lẽ 1 tháng sau mới lành.
- Vâng.
- Em nên chú ý hơn nhé giờ ngồi đây cô đi lấy bộ quần áo khô cho bạn ấy thay đỡ nếu không cảm mất.
Cô y tá đi ra khỏi phòng, hắn kéo ghế ngồi xuống cạnh nó. Nhìn vết thương trên đầu nó đã được băng lại hắn cũng yên tâm. Trông nó bây giờ không còn sức sống, mặt trắng bệt, đôi mày chau lại hình như nó đang cố gắng kiềm nén cơn đau thì phải. Hắn đưa tay vuốt nhẹ những lọn tóc còn ướt của nó.
- Em ra ngoài một chút nhé, cô thay đồ cho bạn rồi em vào. - cô y tá quay lại.
Hắn không trả lời, mở cửa bước ra ngoài.
Rút điện thoại bấm số, một giọng nam cất lên.
- Em nghe đây.
- Cậu điều tra giúp tôi vụ đổ nước ở trên tầng 2 khoảng 15 phút trước.
- Vâng, em sẽ làm ngay.
Hắn cúp máy, vừa lúc cô y tá bước ra ngoài. Trở lại phòng, hắn ngồi ở chiếc ghế ban nãy chăm chú quan sát nó.
Nó từ từ mở mắt, đầu nó đau kinh khủng cứ như có 1 hòn đá đè nặng trên đầu, đảo mắt một vòng quay phòng nó cũng đủ biết đây là đâu, dừng lại ở hắn, 2 người nhìn nhau.
- Tỉnh rồi à?
- Ừ, tôi nằm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hay-o-lai-trong-trai-tim-anh/1703057/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.