- Mọi người đến đủ hết chưa? - Vy điểm danh.
- Đủ hết rồi, xe cũng tới rồi! À Nhi đâu? - Tuấn nhìn một lượt mới phát hiện ra thiếu nó.
- Anh Huy, chị Nhi đâu rồi. Anh chị ở chung nhà mà? - Quỳnh Anh hỏi.
Cả bọn dồn ánh mắt về Hắn nhưng chỉ nhận được cái nhún vai.
- Chắc chưa thức.
- CÁI GÌ??? - ai nấy đều hét lên.
Sau tiếng hét có một đứa từ trong nhà hớt hãi kéo cái vali to đùng chạy ra, vì mãi cấm đầu chạy mà đâm xầm vào người đứng dựa lưng vào cửa.
Hắn choáng váng đứng dậy mặt hầm hầm nhìn kẻ đang lồm cồm bò dậy.
- Cô làm cái trò gì vậy.
- Tôi có làm gì đâu, ai biểu anh đứng ở đó làm gì. - Nó khoanh tay liếc.
- Bây giờ cô trách tôi, bản thân hậu đậu mà còn đổ lỗi.
- Anh nói ai hậu đậu hả?
- Tôi nói ai người đó tự hiểu.
- Anh.....
Tất cả ánh mắt dồn vào hai nhân vật chính, kẻ chăm chú người thì lắc đầu.
- Thôi hai cái đứa này, hễ gặp là cãi, ở chung 1 nhà được mấy tuần rồi đó nhường nhau chút đi. - Nam can ngăn, Anh không hiểu sao họ lại ở chung 1 nhà được nữa.
- Bỏ đi, không cãi nữa lên xe. Trễ lắm rồi..- Anh xách hành lí lên xe.
Mọi người sau câu nói của Nam liền xách vali lên xe tìm chỗ ngồi. Hắn cũng không thèm để ý nó bước lên xe.
Sau một lúc vật lộn với cái vali to đùng, nó cũng đã có mặt trên xe. Nhưng chuyện đời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hay-o-lai-trong-trai-tim-anh/1703103/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.