Ăn tối xong nó bay ra phòng khách giật cái điều khiển, hí hửng mở phim coi.
- Ôi anh ấy ngầu quá Ji Chang Wook ơi.... healer.... - Nó reo hò ầm ĩ.
- Tôi đẹp hơn không ngắm đi ngắm cái người xấu hoắt. - Hắn ngồi kế bên ngứa mắt nói cho bỏ tức.
- Tự sướng vừa thôi, mắc ói quá. Anh có bay được như anh ý không mà nói.
- Dĩ nhiên hỏi thừa.
- Bay liền đi. - Nó thách.
- Kêu bay ở đây chẳng lẽ bay qua đầu cô chắc.
- không bay được ngồi im cho tôi coi phim, bực bội à.
Không để ý tới hắn nữa nó chăm chú vào bộ phim. Tới đoạn nữ chính bị mắc kẹt trong thang máy và nam chính đã trượt dây cáp xuống cứu nó nói.
- Ê sao chỗi nếu tôi bị kẹt trong đó anh có cứu tôi như vậy không? - Mắt long lanh nhìn hắn hi vọng.
- Mơ à, tôi cho cô ở trong đó vừa hét vừa la tới chết luôn.
- Đồ máu lạnh ác độc nhà anh. - Nó ném cái gối vào mặt hắn, rồi coi phim tiếp lòng chợt buồn không hiểu vì sao buồn.
Hắn thì đang mãi mê suy nghĩ về câu hỏi của nó, trả lời chọc nó chơi vậy thôi chứ nếu là thật thì hắn sẽ làm gì có cứu nó không? Tự hỏi và tự hỏi.
Tối ai về phòng nấy chìm vào giấc ngủ.
Gió ùa làm cành cây ngoài trời đung đưa, mưa bắt đầu rơi càng lúc càng nặng hạt, nó lạnh mà rúc trong chăn trùm kín mít
ĐÙNG..... RẦM....
Trời nhá nhem xẹt từng tia sét sáng chói bỗng sấm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hay-o-lai-trong-trai-tim-anh/1703126/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.