12h30 AM
- Anh về rồi à? - nó nghe tiếng mở cổng thì chạy xuống.
- Ừ.
Định hỏi hắn ăn gì chưa thì điện thoại đổ chuông.
- Anh Quân à, em nghe đây.
- Bây giờ sao? À không em rãnh, được em tới liền. - Nó cúp máy.
- Tôi đi chơi một lúc chiều tôi về nhé!.
- Việc đã làm hết đâu mà đi.
- làm hết rồi nhà đã lau, áo quần đã giặc rồi mà, chiều về tôi sẽ chuẩn bị cơm tối, đi đây. - Nó chạy lên lầu thay áo
Hắn bực bội đi về phòng.
Rầm....
Nó giật mình rơi luôn cái túi.
- Anh ta bị gì vậy trời.
Hắn đứng từ trên lầu nhìn xuống thấy nó tung tăng vui vẻ rời khỏi nhà mà kéo luôn cả rèm cửa lại. Nghe nó đi chơi với cậu ta hắn đã thấy khó chịu rồi.
Quân đang đứng dựa vào cửa xe, nó chạy lại rối rít.
- Đợi em lâu chưa?
- Anh mới tới, đi thôi.
Nó gật đầu lên xe, cậu nhẹ nhàng thắt dây an toàn làm nó ngượng.
- Bây giờ mình đi đâu vậy anh?
- Đi rồi sẽ biết.
Nó á cực ghét câu này luôn, vì nó quá tò mò nên ai nói vậy làm khơi dậy trí tò mò của nó mà.
Quân đưa nó ra ngoại ô thành phố, xe dừng lại trước một ngôi làng và xung quanh toàn là vườn trái cây.
- Woaaaa.... trông ngon quá anh Quân ơi..
Nó lăn xăn chạy xuống ngắm nghía những trái cây còn trên cành mà thèm thuồng.
- Mình có vào trong đó ăn được không anh?
- Được chứ đi thôi. - Quân nắm tay nó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hay-o-lai-trong-trai-tim-anh/1703194/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.