Đi học về nó vứt cặp chạy loanh quanh tìm hắn nhưng chẳng thấy bóng dáng của hắn đâu, chắc lại vào công ty rồi, nó ôm con gấu bông ngồi buồn rầu xem ti vi. Xem được một xíu cũng chán, lúc này hắn bận kinh khủng ấy, từ cái hôm tỏ tình đến giờ hắn bận suốt có khi học rồi sẽ đến công ty trưa mới về có hôm thì nghỉ học luôn chỉ toàn bắt anh Lâm đưa đón nó thôi, thiết nghĩ không biết rốt cuộc nó là người yêu của hắn hay của anh Lâm nữa. Chợt có chuông điện thoại reo, nhìn cái mặt khó ưa trên màn hình làm nó bớt buồn một xíu, mới nhắc hắn đã gọi rồi.- Alo.
- " Em ăn gì chưa?"
- Chưa.
Câu trả lời của nó làm ai đó thoáng chau mày.
- " Đã mấy giờ rồi mà em còn chưa ăn?"
- Em không đói.
Rồi cái giọng điệu này là giận nữa rồi, hắn thở dài, cô người yêu này cách một ngày là lại giận, mà chỉ giận những chuyện bé tí thôi, cũng may trời sinh hắn từ nhỏ đã có tính chịu đựng phi thường rồi.
- " Thôi nào nghe anh, đi ăn gì đi, em hay bị đau bao tử mà!"
- Không ăn một mình đâu, mà anh chắc cũng chưa ăn nữa mà cứ nói em, anh đó anh cũng từng bị xuất huyết dạ dày nhé!
- " Nhưng bây giờ anh không về được!"
Nó nghe vậy bèn nảy ra một ý.
- Hay em đến chỗ anh nhé! Anh muốn ăn gì nào?
- "Gì cũng được, em nhớ đi cẩn thận đó!"
- Biết rồi! bye lát gặp.
Nó dập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hay-o-lai-trong-trai-tim-anh/301597/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.