Edit: ItzYen
Lúc trở về từ HK, trên người ngoại trừ mang theo một số đồ vật mua bên ngoài, Tô Hàng cũng không mang cái gì. Hắn vội vã trở về, chỉ muốn lập tức về nhà để xem Trầm Khê thế nào. Mà bây giờ hắn đang đứng trước cánh cửa vô cùng quen thuộc, nhìn qua cửa sổ thì thấy trong nhà vẫn còn ánh đèn, hắn bỗng nhiên cảm thấy có chút khiếp sợ.
Đèn vẫn sáng, Trầm Khê còn chưa đi ngủ? Nếu cô ấy nhìn thấy mình thì chắc sẽ rất ngạc nhiên. Hoặc là cô ấy có thể hỏi tại sao mình tự nhiên lại trở về? Mình phải trả lời thế nào đây?
Mặc dù trong lòng hắn rất thấp thỏm và bất an, nhưng giờ phút này hắn rất muốn được gặp Trầm Khê, cho nên đã vượt qua mọi cố kỵ. Hắn móc ra chùm chìa khoá, mở chiếc cửa đang đóng ra.
Hơi ấm sung túc trong phòng khách, Trầm Khê lẳng lặng tựa vào ghế sô pha mà ngủ say, mà Sơ Ngũ đang nằm bên cạnh thì chợt dựng lỗ tai lên.
Răng rắc.
Nghe được tiếng cửa mở, Sơ Ngũ giật mình một cái rồi từ dưới đất đứng lên, chú đi qua ghế sô pha rồi tới cán cửa, ánh mắt cảnh giác đề phòng, chân sau của chú uốn lượn, trong miệng phát ra mấy tiếng gầm gừ. Đợi cho đến khi cửa được mở ra, ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên người Tô Hàng, ánh mắt của Sơ Ngũ liền trở nên ôn hoà, nó nhẹ nhàng hừ kêu hai tiếng, rồi vẫy đuôi bắt đầu nũng nịu.
Tô Hàng đóng cửa lại, hắn nhìn lướt qua Sơ Ngũ đang vui sướng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hay-to-tinh-voi-ta-di/1361061/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.